tháng 8 2017

Maria Lê Minh Ngọc – Qui Nhơn


Làn mưa nhạt kéo tôi về hồi ức
Ngày tôi còn nương hơi ấm mẹ cha
Tôi yếu đau, đêm khuya mẹ vẫn thức
Chúa thương tôi, cho tôi một mái nhà
Cùng tôi học, rồi cùng tôi đi lễ
Mái ấm đẹp mà tình Chúa bao la
Hạnh phúc lắm! Nơi vòng tay cha mẹ
Chuyện cuộc đời, tôi chẳng phải lo âu
Nhưng mai ngày tung cánh ngoài xã hội
Ai theo tôi đi đến hết con đường
Bao chông gai, bao hiểm nguy tội lỗi
Lòng chết lặng, đơn côi giữa muôn trùng
Không bước tiếp vì sợ nhiều mất mát
Khẩn cầu Chúa rồi nhận lại lặng thinh
Quay đầu lại từ nơi tôi xuất phát

Giọt lệ nhòa… bóng dáng cha mẹ mình.

Matta Võ Thị Kim Yến – Qui Nhơn


“Nếu có một điều ước mong muốn được thực hiện, hãy ngước mặt lên và cầu nguyện với
Thiên Chúa, Người sẽ thực hiện tất cả điều ước của bạn”.
- Nói dối!- An nói như hét vào mặt Thiên.
Tại sao Thiên lại nói dối như vậy? Đã bao lần rồi, An cầu nguyện, An cầu nguyện cho ba
trở lại, nhưng Thiên Chúa ở đâu, Ngài có nghe thấy lời cầu xin của An không?
An là một cô gái mới lớn. An đã từng rất vui vẻ, rất năng nổ trong việc đời lẫn việc đạo.
Nhưng rồi, một ngày kia, nơi biển cả sóng xanh, ba An đã ra đi mãi mãi, để lại hai mẹ con An bơ
vơ trên cõi đời này. Mất đi người cha yêu quý, là điểm tựa của cuộc đời mình, An thấy thế giới
như xám xịt lại. Rồi đây, ai sẽ cùng An bước tiếp trên quãng đường đời này, ai sẽ lại kí đầu An
mỗi khi làm biếng đọc kinh cầu nguyện, ai sẽ nắm tay An đến nhà thờ? An đã chạy đến cầu xin
Chúa, cho An có ba, đừng cướp mất ba của An, nhưng Thiên Chúa lại như vô hình, không nghe
An mà lại cướp đi người cha vĩ đại của An.
* * *
Chú Bình lại đến. Từ khi ba mất, chú đã đến nhà An rất nhiều lần. Khi thì đóng mái nhà,
lúc lại đóng giường hay có khi còn mua thêm đồ ăn, bánh trái qua cho An và mẹ. An nghĩ chú có
cảm tình với mẹ nên đâm ra ghét chú. Ba mất chưa được một năm mà chú đến nhà không biết
bao nhiêu lần. An không thích chú. An sợ, sợ ngày nào đó chú lại cướp mẹ của An. Mỗi lần chú
đến An thường ra sau nhà, không thì cũng chẳng nói chuyện hay chào chú.
- An ơi, ra má nhờ này con.- Tiếng của má vọng ra.
- Dạ !- An chạy ra thì thấy chú Bình đưa cho một xâu cá.
- Chú vừa mới đánh được luôn đấy, ngon lắm An ạ.
An chau mày, lửa giận ngùn ngụt trong An, An hất cả xâu cá.
- Tôi không thích!- Rồi An chạy đi tìm Thiên.
- Hầy… An sai quá sai rồi, tại sao lại làm vậy, chú Bình rất thương An mà.
- Chỉ là trước đây thôi, còn bây giờ thương mẹ An thì có.
- An sai rồi… Có một số chuyện mà An không biết. Thiên nghe chú Bình nói là vào giây
phút chót khi thuyền bị lật, ba An đã nhường chiếc phao cho đồng đội mình là chú Bình và nhờ
chú chăm sóc mẹ con An. Ba An rất dũng cảm, đã hy sinh, đã nhường mạng sống cho người
khác. Thật là khâm phục ba An. Còn về chú Bình, chắc vì lời hứa với ba An mà chú thấy có lỗi,
nên bây giờ ra sức bảo vệ và chăm sóc hai mẹ con An đó.
- Vậy là ông ta đã chính thức gây ra cái chết cho ba An…- An tức giận nói.
- Không, không phải vậy, An hiểu lầm rồi.
- Lầm gì, nếu ông ta nhường cho ba An cái phao đó thì có phải là ba An sẽ sống không. Tại
sao lại ích kỉ đến vậy chứ! An thật ghét ông ta.
An không chấp nhận việc ba chịu hi sinh để cứu chú Bình. An không tin điều đó. An cho
rằng chính chú Bình là người đã giết chết ba An. Chú là nguyên nhân ba An mất. An lê từng
bước, lang thang đi đến nhà thờ. Nhìn vào trong: “Chúa ơi, sao Ngài không giúp đỡ con, tại sao
lấy ba con đi, tại sao không đem ba con trở lại cho con. Chúa ơi, con đau lòng lắm, con nhớ ba
con lắm, Chúa hãy cho con một người ba đi.”
* * *
Sáng nay An dậy thật sớm, dọn dẹp nhà cửa và đi chợ giúp má. Vì không lâu nữa An phải
lên thành phố học rồi.
- An hả, nay lớn quá ta! Con có nghe chuyện chưa?- Cô bán rau nói.

- Chuyện gì vậy cô?
- Má con sắp lấy chú Bình rồi đó!
An thả túi rau xuống đất, chạy thật nhanh về nhà. An thấy má đang nói chuyện với chú
Bình.
- Còn về bé An thì sao?- Mặt má có vẻ thống khổ.
- Giờ tôi không biết sao, nhưng anh nhà đã nhờ tôi chăm sóc hai mẹ con. Tôi cũng đã hứa
với anh ấy rồi. Anh ấy đã cứu tôi.
An khựng người lại. Chú Bình tốt vậy sao. Vậy ra lâu nay nó vẫn hiểu lầm chú sao? Nó
nhìn sang má. Má nó đã có tóc bạc, gầy hom, từ khi ba mất, má chưa ngày nào được yên giấc.
Nó nhìn chú Bình. Thật sự chú vẫn rất tốt, lại rất thương mẹ con nó. Đây chẳng phải là người cha
mà Thiên Chúa đã ưu ái ban cho nó hay sao. Nó đi vào nhà.
- An…- Má An đứng lên.
- Con xin lỗi chú Bình, con xin lỗi má.- An khóc nức nở.
- Không sao, có má và chú ở đây rồi…- Hai người ôm lấy An.
* * *
Thấm thoát đã một tháng trôi qua. Hôm nay An lên thành phố để tiếp tục con đường học
vấn của mình. Má đã có chú Bình, à không, đã có ba lo. Nó không còn lo nhiều nữa. Nó đã thấy
trong chú Bình hình ảnh của ba nó. Nó biết cả ba, chú Bình vẫn nâng đỡ và cùng nó tiếp bước
trên đoạn đường còn lại này. Quan trọng hơn, Thiên Chúa vẫn dõi theo nó và bảo vệ nó. Nó thầm

cảm ơn tất cả và nở nụ cười.

Xin chào quý bạn đọc,
Ban mục vụ Văn hóa và Giáo dục của Giáo phận Qui Nhơn hân hoan báo tin tập san Mục Đồng số 2 vừa phát hành. Đây là tuyển tập văn thơ Công giáo định kỳ, mỗi năm phát hành 4 số. Do những khó khăn bước đầu, hai số đầu bị chậm trễ, nhưng hai số tới hy vọng sẽ ra mắt đúng thời vụ. Số 2 này dày 112 trang 16x24cm, với chủ đề Nắng hạ. Nội dung gồm 24 bài thơ dễ thương và 11 truyện ngắn thấm đẫm Tin mừng, cùng một số thông tin lý thú khác; hình thức trang nhã. Bạn có thể xem để giải trí, để mở mang kiến thức hoặc trao tặng đến những trí thức trẻ ngoài Công giáo để chia sẻ đức tin cho họ cách nhẹ nhàng.

Bạn đọc có thể đặt mua ấn phẩm theo mẫu phiếu dưới đây, gửi về văn phòng Ban Văn hóa và Giáo dục tại Chủng viện Qui Nhơn, hoặc gửi qua email: tapsanmucdong@gmail.com . Việc đăng ký mua dài hạn sẽ giúp tập san có thể sống tự lập, không lệ thuộc vào tài trợ. Đây là một hy sinh ý nghĩa, là một đóng góp thiết thực vào việc đào tạo tài năng văn thơ trẻ cho Giáo hội Việt Nam cũng như việc loan báo Tin mừng cho lương dân. Những người xa quê có thể đăng ký để tặng cho người thân ở quê nhà một món quà ý nhị, và ngược lại, những người ở quê nhà cũng có thể đặt báo tặng đến người thân đang đi làm hoặc đi học xa nhà, như một phương tiện cùng hiệp thông trong đức tin và tình mến.
Để hiểu rõ ý nghĩa ấy hơn, xin mời mọi người cùng đọc lời giới thiệu của Đức Giám mục Giáo phận Qui Nhơn, ở trang đầu của số 1, phát hành ngày 24-4 trước đây. Cũng xin thông báo để anh chị em hội viên Legio Mariae vui và tạ ơn Chúa: Đức Cha sẽ tặng cho mỗi praesidium trong Giáo phận một tập báo Mục Đồng số 2 và các số về sau, để hỗ trợ chương trình truyền giáo cho giới trí thức của anh chị em. Báo sẽ được Comitium chuyển qua các Curiae.

LỜI GIỚI THIỆU

của Đức Giám mục Giáo phận Qui Nhơn
Giáo phận Qui Nhơn đang tiến gần đến Năm Thánh sẽ khai mạc vào ngày 26 tháng 07 năm 2017 và bế mạc vào ngày 26 tháng 07 năm 2018, kỷ niệm 400 năm hạt giống Tin Mừng lần đầu tiên được gieo vào lòng đất giáo phận tại Nước Mặn vào tháng 07 năm 1618, do các thừa sai Dòng Tên. Vào thời kỳ ấy, Nước Mặn vừa là trung tâm truyền giáo, vừa là cái nôi của chữ quốc ngữ, và kể từ đó văn chương công giáo bằng quốc ngữ đã trở thành một trong những phương tiện hữu hiệu để rao giảng Tin Mừng trên quê hương Việt Nam.
Để chuẩn bị cho biến cố trọng đại này, trong thập niên qua Tủ sách Nước Mặn của giáo phận Qui Nhơn đã hình thành và tính đến nay có 32 đầu sách đã được phát hành. Ban Văn Hóa của giáo phận cũng đã tổ chức các chương trình đào tạo tài năng văn thơ cho giới trẻ, để giới trẻ công giáo tiếp nối sự nghiệp của các bậc cha anh trong việc vận dụng khả năng truyền đạt của tiếng Việt vào công cuộc truyền bá Tin Mừng. Các chương trình này hằng năm đã thu hút sự tham gia nhiệt tình của nhiều cây bút trẻ, không những trong giáo phận Qui Nhơn, mà còn trong cả nước. Nhiều giải thưởng đã được trao tặng để khẳng định tài năng và nhiều tác phẩm đã được ấn hành để gửi đến các độc giả gần xa như một món quà chia sẻ.
Giờ đây, đứng trước thềm Năm Thánh giáo phận, Ban Văn Hóa muốn mở ra một sân chơi mới cho các bạn trẻ thích văn thơ qua Tuyển tập Văn thơ Công giáo MỤC ĐỒNG sẽ được phát hành vào mỗi mùa trong năm, với sự tham gia đóng góp của các tác giả trẻ trong cả nước. Cũng như các mục tử trên cánh đồng Bêlem ngày xưa, sau khi gặp gỡ Hài nhi Giêsu đã trở về, "vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe" (Lc 2,20), các bạn trẻ tham gia Tuyển tập Văn thơ Công giáo Mục Đồng hôm nay cũng sẽ dùng ngọn bút của mình, để hân hoan kể lại cho mọi người về Đức Giêsu mà họ gặp gỡ trong cánh đồng cuộc sống.
Để Tuyển tập Văn thơ Công giáo Mục Đồng này trở thành một sân chơi mới ngày càng mở rộng và thêm chất lượng, tôi tha thiết mời gọi các bạn trẻ tham gia đóng góp các tác phẩm tâm đắc của mình. Tôi cũng trân trọng giới thiệu Tuyển tập này với quí độc giả xa gần, ước mong được quí độc giả nhiệt tình đón nhận, ủng hộ và khuyến khích.
Qui Nhơn, Tết Đinh Dậu 2017
+ Matthêô Nguyễn Văn Khôi
Giám mục Giáo phận Qui Nhơn

PHIẾU ĐẶT MUA ẤN PHẨM MỤC ĐỒNG

Họ và tên : ………………………………………………………………………….
Giáo xứ: ……………………………………………………………………………. Địa chỉ người nhận bưu phẩm: ……………………………………………………..
………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………
Điện thoại: ................................Email: .........................................................................
Ấn phẩm đặt mua
(Mỗi quý một tập)
Số lượng Đơn giá Thành tiền
Tập 1 (Quý 1) 15.000 đ
Tập 2 (Quý 2) 25.000 đ
Tập 3 (Quý 3) 25.000 đ
Tập 4 (Quý 4) 25.000 đ
Tổng cộng
(Tập đầu 76 trang, các tập sau 120 trang)
Xin điền phiếu này và gửi về Tập san MỤC ĐỒNG, 116 Trần Hưng Đạo, Tp Qui Nhơn, Bình Định - Hoặc gửi email về: tapsanmucdong@gmail.com hoặc qua văn phòng Mục Đồng, Đt: (0256) 350-1373
Tiền đặt mua ấn phẩm xin chuyển vào tài khoản Nguyễn Đức Quang - Số TK: 4305205033153 - NH: AGRIBANK chi nhánh PHÙ CÁT, BÌNH ĐỊNH. Khi chuyển tiền xong xin vui lòng báo về ĐT: 0989636995 (Cha Quang).

Tâm An
________________




















clip_image002

Thưa quý Tác giả và Bạn đọc,

Nhờ ơn Thiên Chúa và lời chuyển cầu của Đức Mẹ Fatima, Giải Viết văn đường trường 2017 đã hoàn tất tốt đẹp.

Chúng tôi hân hạnh được gửi đến quý vị và các bạn danh sách những truyện và tác giả đạt giải năm nay cùng với chủ đề cuộc thi năm tới, 2018.

1. DANH SÁCH CÁC TÁC PHẨM VÀ TÁC GIẢ ĐẠT GIẢI “GIẢI VIẾT VĂN ĐƯỜNG TRƯỜNG V - 2017”

Dưới đây là danh sách các tác phẩm đạt giải cuộc thi năm nay, theo thứ tự mã số nhận bài. Bảng xếp hạng các tác phẩm đạt giải sẽ được công bố trong đêm trao giải 21-9-2017 tại Qui Nhơn. .

Mã số

TÊN BÀI

Họ và tên tác giả

Bút danh

Giáo phận

17-022

GIỮ LẤY VỊ MUỐI TRONG TÂM HỒN

PHÊ-RÔ NGUYỄN VĂN HỌC

Nguyễn Văn Học

Hà Nội

17-025

THIÊN THẦN HAI CHÂN

MARIA NGUYỄN THỊ PHƯỢNG

Chim ri

Sài Gòn

17-031

NGƯỢC CHIỀU TUỔI TRẺ

TRẦN DUY THÀNH

Fx. Trần Duy Thành

Phát Diệm.

17-038

DÒNG SÔNG CHẢY VỀ ĐÂU?

NGUYỄN THỊ KHÁNH LIÊN

 

Nha Trang

17-049

THẦY ƠI, EM YÊU ANH

GIUSE CAO VIẾT TUẤN

Tú Ân

Xuân Lộc

17-052

NGƯỜI CON GÁI TIN LÀNH

GIUSE NGUYỄN HUY HOÀNG

Hương Biển

Sài Gòn

17-067

MỘT CHÚA, MỘT TÌNH YÊU

MARIA NGUYỄN THỊ THU THẢO

Maria Thảo Nguyên

Vinh

17-087

LỜI THÌ THẦM TRÊN SÂN GA

MARIA PHẠM THỊ YẾN

 

Thanh Hóa.

17-089

LÒNG CHA

VINH SƠN CHUNG THANH HUY

HUY CHUNG

Sài Gòn.

17-090

MÙA NẮNG MỚI TRÊN VÙNG CAO

GIUSE NGUYỄN NGỌC BÍCH

 

Hưng Hóa

17-091

NƠI YÊU THƯƠNG THUỘC VỀ...

GIUSE PHẠM VĂN NINH

Song Ninh

Hải Phòng.

17-097

LẬT ĐỔ

LÊ VĂN QUÂN

quân lang thang

Hà Nội

17-101

CUỐI CÙNG TA CŨNG BÊN NHAU

ANNA NGUYỄN THỊ QUỲNH ANH

Hương Sứ Trắng

Xuân Lộc.

17-108

MƯA RỬA HANG

GIUSE NGUYỄN ĐỨC TUYỂN

Nguyên Đức

Bắc Ninh

17-117

CHUNG ĐIỀU NGUYỆN ƯỚC

MARIA GIUSE NGUYỄN NGỌC NỮ

Nụ hàm tiếu

Vĩnh Long

17-125

PHÉP MẦU YÊU THƯƠNG

ANNA HOÀNG THỊ TÚ TRINH

HOÀNG TRINH

Xuân Lộc

17-145

MỘT CUỘC TRỞ VỀ

RITA MARIA NGUYỄN THỊ KIỀU MINH

Hà An

Hà Nội

17-147

TẦM SƯ HỌC ĐẠO

GIUSE LÊ NGỌC THÀNH VINH

vinhkiu

Hà Nội.

17-149

ĐÊM TÌNH YÊU

ĐA MINH NGUYỄN VĂN THIỂN

 

Bắc Ninh.

17-157

KHO BÁU DƯỚI CHÂN TƯỢNG MẸ

ANTÔN TRẦN VĂN DŨNG

Mục Đồng

Gp Vinh

17-159

THEO BƯỚC GIÊSU

TÊRÊXA NGUYỄN THỊ TRÔNG

Bông hồng nhỏ

Vinh

17-160

KHI BÌNH MINH ĐẾN

ANNA DƯƠNG THỊ THÁI CHÂN

An Thái

Qui Nhơn

17-169

TÌNH CA GIÊSU

PHERO PHẠM MINH CHAU.

Bọt Biển.

Nha Trang.

17-170

ĐI QUA CÁNH ĐỒNG

TÊRÊSA ĐINH THỊ THU HẰNG

 

Sài Gòn

17-171

NHỮNG CÁI ÔM

NGUYỄN THỊ TÂM

Tâm Nguyễn

Vinh

17-172

VĂN DĨ TẢI ĐẠO

MARIA ĐẶNG KIM THOA

Kim Thoa

Hải Phòng

Xin quý tác giả có tên trên đây vui lòng gửi sớm cho Ban Tổ chức một hoặc hai ảnh chân dung (chụp kiểu nào cũng được nhưng phải rõ mặt) để đưa vào tuyển tập. Xin cố gắng gửi trước ngày 25-8 để kịp lo các thủ tục xin giấy phép và in ấn. Lưu ý: Xin nhớ gửi hình có độ phân giải thật cao để in ra có được ảnh rõ và đẹp.

Tất cả các tác giả dự thi năm nay sẽ được tặng mỗi vị một quyển YOUCAT do người phụ trách xuất bản là ông Đa Minh Nguyễn Văn Ngọc (DĐ: 0908-124-488) gửi tặng. Xin quý tác giả xác nhận lại địa chỉ nhận thư để Ban Tổ chức có thể gửi sách qua bưu điện.

Tất cả các tác giả đã có bài dự thi từ 2013 tới nay đều được mời tham dự cuộc họp mặt trao giải và Hành hương Dấu chân Hàn Mạc Tử, hai ngày 21 và 22-9-2017.

Riêng các tác giả dưới đây, có bài vào chung khảo năm nay nhưng không có giải, sẽ được hỗ trợ tiền xe về dự họp mặt:

Anna Nguyễn Bích Hạt - Gp Bắc Ninh;

Anna Phạm Thị Hằng - Gp Qui Nhơn;

Gioakim Nguyễn Quốc Nam - Gp Nha Trang;

Gioan Nguyễn Đức Tín - Gp Vinh;

Giuse Dư Văn Từ - Gp Hưng Hóa;

Giuse Lê Văn Biên - Gp Bùi Chu;

Joachim Nguyễn Vũ Hồng Kha - Gp Qui Nhơn;

Joachim Trần Văn Trung - Gp Qui Nhơn;

Lucia Lê Thị Bích Ngọc - Gp Đà Nẵng;

M. Vinh Sơn Nguyễn Thị Chung - Gp Thanh Hóa;

Maria Đỗ Thị Hướng - Gp Hưng Hóa;

Maria Nguyễn Thị Hồng - Gp Vinh;

Maria Nguyễn Thị Thủy - Gp Hưng Hóa;

Maria Nguyễn Thị Trúc Lư - Gp Qui Nhơn;

Maria Võ Thị Ánh Nguyệt - Gp Nha Trang;

Maria Y Thuyết - Gp Kontum;

Marie Paule Trần Thị Kiều Thu - Gp Đà lạt ;

Phao lô Trần Trung Hậu - Gp Sài Gòn;

Phaolô Lê Quốc Bảo - Gp Nha Trang;

Phaolô Trần Ngọc Hiệp - Gp Qui nhơn;

Phêrô Hồ Thái Hùng - Gp Vinh;

Phêrô Hoàng Quốc Việt - Gp Vinh;

Rôsa Lê Thị Tuyết Trinh - Gp Đà Nẵng;

Têrêsa Nguyễn Thị Khuyên - Gp Hưng Hóa;

2. CHỦ ĐỀ 2018

Theo định hướng mục vụ của Hội đồng Giám mục, cuộc thi lần VI, năm 2018, có 2 chủ đề:

1. “Gia đình tín hữu Kitô giữa những thách đố ngày nay”.

2. “Sống công bằng, hòa thuận, quý trọng mọi người và quên mình vì ích chung”.

Bản thể lệ cuộc thi sẽ được công bố trong lễ trao giải ngày 21-9-2017.

Thưa quý bạn đọc và quý tác giả,

Cuộc thi năm 2017 thoạt trông cũng có vẻ như những cuộc thi trước. Tuy nhiên, khi đọc tuyển tập 26 truyện đạt giải, có lẽ ai cũng sẽ thấy những đóng góp này của các tác giả trẻ là một quà tặng quý giá đến kinh ngạc của Thiên Chúa dành cho đại gia đình các con cái Ngài, mọi Kitô hữu, Tin lành cũng như Công giáo trên quê hương thân yêu này. Những thế kỷ chia ly đang lùi vào quá khứ, mở ra trước mắt chân trời đầy hy vọng của ơn hiệp nhất và bình an. Ở cuối chân trời, Đức Kitô và Mẹ thánh Ngài cùng vẫy tay chào đón những người con từ muôn hướng đang trở về sum họp dưới một mái nhà chung.

Kính mời quý vị và các bạn đón đọc tuyển tập cuộc thi mang tên NHỮNG ĐỨA CON CỦA MẸ, dự kiến phát hành vào dịp họp mặt trao giải Viết Văn Đường V, ngày 21 và 22-9-2017 tại chủng viện Làng Sông, Qui Nhơn.

Xin chân thành cám ơn quý bạn đọc đã theo dõi và quý tác giả đã hưởng ứng cuộc thi. Xin chân thành cám ơn các trang truyền thông Công giáo đã và đang hỗ trợ truyền bá chương trình này. Nguyện xin Thiên Chúa giàu lòng thương xót chúc lành cho tất cả chúng ta.

Xin hẹn gặp lại trong bản tin 19 về cuộc họp mặt, hành hương và lễ trao giải, 21-22/9/2017.

Qui Nhơn, ngày 21-08-2017

TM Ban Tổ chức

Lm Trăng Thập Tự

 

Mạc Tường

Giữa đất trời con là bờ là bụi

Là trần gian sao thấu Đấng Vô Cùng

Hai tay Người chiều ấy rộng bao dung

Con khờ khạo ngóng chờ chiên hy tế

Giữa kho tàng con tiền xu bạc lẻ

Người chong đèn đêm nguyệt thực chói chang

Người nhặt con lên, thau bỗng hóa vàng

Lại cứ tưởng mình con dòng cháu dõi

 

Sợ ngõ hẹp, ngựa lại quen đường cũ

Ảo ảnh phù hoa che khuất lối về

Mưa đầu ghềnh thấm lạnh bước sơn khê

Quay nhìn lại đã chiều ba mươi tết

 

Con nghĩ chắc Người yêu con rất mệt

Bởi đoạn phim này lúc trắng lúc đen

Lúc nét long lanh, lúc lại nhập nhèm

Xin đấm ngực, con đỏ lòng xanh vỏ

 

Đức xót thương, con gần nhà xa ngõ

Bước lần quần đi mãi chẳng đến nơi

Xin ân ban quả tim mới, Chúa ơi!

Để con yêu cả ngàn cây, ngọn cỏ

__________________________

Mạc Tường

Tôi có khi nào chạnh lòng thương

Tuổi thơ bãi rác mộng sân trường

Tóc hoe cháy nắng đêm nguyệt thực

Có giọt rất nghèo lặng lẽ tuôn

Tôi có khi nào chạnh lòng thương

Người em gái khóc ngã ba đường

Một giờ trót dại, tình đã lỡ

Ngơ ngác em tìm nơi náu nương

 

Tôi có khi nào chạnh lòng thương

Tiếng rao len lỏi khắp phố phường

Xem ra mơ ước còn xa lắm

Chân bước theo con… cổng giảng đường

 

Tôi có khi nào chạnh lòng thương

Neo đơn tuổi xế lệ giăng buồn

Xa xăm con cháu phương trời lạ

Quạnh quẽ chợ chiều, tay đã buông

 

Tôi có khi nào chạnh lòng thương

Trước bao cảnh khổ luống đoạn trường

Làm ngơ mắt nhắm vờ không biết

Chúa vẫn lang thang khắp nẻo đường.

____________________

Maria Vũ Thị Quyên (Bắc Ninh)
Ngày con còn bé mẹ khuyên
Con ơi hãy nhớ thường xuyên nguyện cầu.
Dù đi bất cứ nơi đâu
Đọc kinh, lần chuỗi mặc dầu khó nguy.

Dù trên đường đời con đi
Gặp nhiều gian khó, nhiều khi chán chường.
Con ơi Thiên Chúa tình thương
Sẽ luôn bên cạnh, bước đường cùng con.

Mẹ mong con sống cho tròn
Là người Công Giáo, là con Chúa Trời
Con ơi hãy nhớ vâng lời
Giữ tâm thánh thiện, trọn đời hy sinh.

Chỉ mong con sống an bình
Ngoan hiền thánh đức trong tình hiến dâng
Nguyện xinh Thiên Chúa từ nhân
Ban cho con được hồng ân dạt dào.

Phanxica Nguyễn Thị Ngọc Thảo (Gx.Bàu Gốc)

“Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức, người nhà lo chuẩn bị hậu sự cho em…”.
Câu nói ngày nào của vị bác sĩ bệnh viện Trưng Vương lại vang vọng trong đầu tôi. Hai tuần đã qua, giây phút hiện tại này đây gia đình lưu xá chúng tôi đang rớt những giọt nước mắt hạnh phúc, hạnh phúc vì Thiên Chúa và Mẹ Maria đã thương nhậm lời nguyện cầu của chúng tôi. Cái cảm giác hoang mang, tuyệt vọng, lo sợ đâu đó vẫn còn vấn vương trong giờ phút này. Thời khắc hai tuần trước, lời nói cướp đi tia hi vọng nhỏ nhoi của chúng tôi.
Sài Gòn đón chào mùa hè bằng những cơn mưa rào, người người tấp nập trong cuộc sống mưu sinh vội vàng tìm nơi ẩn trú. Lưu xá nơi tôi ở trong quãng đời sinh viên mùa này đang có dịch sốt xuất huyết. Để đảm bảo an toàn cho các bạn còn lại, các Sơ phụ trách đã cho các bạn bị bệnh về quê nghỉ ngơi chữa bệnh. Việc học đành tạm gác, dù đang chạy nước rút với kì thi cuối kì, hiện lên trên nét mặt các bạn không chỉ là cái mệt của căn bệnh nóng sốt mà còn là nỗi lo cho kì thi học phần. Phó mặc tất cả cho Chúa, lưu xá chúng tôi dâng lên Ngài lời nguyện xin tha thiết.
Bé Trúc từ nhà mới lên đến lưu xá độ khoảng nửa buổi, em bị bệnh nhưng không dám nói với Sơ (vì sợ bắt về quê lại, trong khi đó em mới từ quê lên để chuẩn bị cho kì thi). Em vẫn cùng sinh hoạt với chị em. Buổi chiều sau khi đi lễ về, Trúc thấy mệt và nóng nên lên giường nằm nghỉ. Cứ thế một ngày trôi qua đến ngày thứ hai, ba. Biết chắc là em đã bị bệnh, cả nhà đưa em lên bệnh viện 115 nhưng họ trả lại vì quá nặng. Đưa em qua bệnh viện Thống Nhất, kết quả cũng thế. Lúc này đây ai nấy đều lo sợ, sợ đến cái chết, sợ mất đi một người thân, mới thấy tình chị em sâu đậm và thiêng liêng thế nào! Không cùng máu mủ ruột thịt, không cùng quê hương xứ sở thế mà cùng quy tụ dưới một mái nhà mang tên lưu xá sinh viên Hòa Hưng, với người Mẹ là các Sơ dòng FMA, tình chị em lại nảy nở và trở nên thân thiết.
Hai bệnh viện đều trả về, họ nói em bị sốt xuất huyết não, nguy hiểm đến tính mạng, nếu vẫn còn hi vọng thì đưa em qua bệnh viện Trưng Vương, bệnh viện chuyên về sốt xuất huyết. Vẫn luôn hi vọng, em được đưa qua bệnh viện Trưng Vương. Sau khi xem xét, họ chuyển em vào khoa cách li đặc biệt. Chính phút giây này bác sĩ đã nói lên câu nói đó, em chỉ còn 1% sống, giờ em nằm đó chỉ chờ đến tắt thở rồi đưa em về, em bị sốt xuất huyết não không thể cứu chữa được. Nhìn em qua tấm kính mờ trong giờ vào thăm bệnh, chính lúc này đây tôi than trách Chúa, trách Ngài sao vội gọi em về khi tuổi đời còn quá trẻ như thế. 21 tuổi- bao ước mơ, dự định, hoài bão, tuổi trẻ chưa kịp tới đã rơi rớt từng chặng đường, sao tóc già lại tiễn biệt tóc xanh. Nhìn Mẹ em, tôi không khỏi đau lòng thay. Bác đã khóc, khóc đến nỗi nước mắt cũng phải khô, chân cũng phải mềm, và giờ Bác phải nằm để phục hồi sức khỏe sau những cơn ngất xỉu. Nhưng hình ảnh Bác trai, tôi thấy tay Bác nắm chặt cây Thánh Giá, Bác tin vào tình yêu Chúa, phó thác vào Ngài. Khung cảnh trước mắt như cho tôi thấy nỗi đau của Mẹ khi thấy chính đứa con yêu dấu của mình bị hành hạ, bị treo trên Thập Tự và trút hơi thở, nhưng vẫn một lòng xin vâng, một lòng cậy trông, một lòng tin tưởng vào chính đứa con dấu yêu này. Và Mẹ đã hạnh phúc. Mẹ không giữ riêng mình niềm hạnh phúc ấy, mẹ san sẻ với tất cả mọi người chạy đến với Mẹ bằng tình yêu thương.
Trong giờ kinh tối mỗi ngày, Sơ đã nói: “Trúc chỉ còn 1% sống sót, nhưng chúng ta vẫn luôn có Chúa bên cạnh, hãy phó thác vào Ngài”. Chúng tôi bắt đầu cầu nguyện, kết hiệp cùng các Sơ ở nhà mẹ bên Ý. Phép màu đã đến với em. Và thật diệu kì thay khi bác sĩ nói chắc chắn em sẽ bị dị tật nếu em hồi phục lại (sau khi thấy em tỉnh lại) nhưng em đã không bị gì cả. Sau hai tuần em vẫn bình thường và bác sĩ nói: “Đúng là kì tích! Em đã khỏe lại và không bị dị tật gì”. Tôi thầm nghĩ: Không có gì Chúa không làm được, hãy tín thác vào Ngài bằng tình yêu thương. Xin lỗi Chúa vì con đã than trách Ngài. Mà thật sự là lúc nghe tin em tỉnh lại lòng tôi lại mâu thuẫn lắm, tôi cứ nghĩ: Không lẽ là Chúa cứu em thật ư, thật sự là không gì có thể nằm ngoài vòng tay Người ư, thật sự lời cầu nguyện có sức mạnh thế ư? Bao nhiêu thắc mắc cứ hiện lên trong tôi. Tự thấy mình yếu lòng tin ghê gớm, ngoài miệng cứ một hai tin nhưng trong lòng lại nghi vấn. Nhưng Chúa ơi! Cảm ơn Người đã cho con nhận thấy được đức tin của mình như thế nào và giờ con đã mạnh dạn nói rằng: Con tin!
Đón em về lại ngôi nhà chung, niềm hạnh phúc lại vỡ òa. Tạ ơn Chúa và Mẹ Maria cho tình yêu thương của chúng con ngày càng xích lại gần Ngài hơn.

Ranh giới giữa sống chết rất mỏng manh, vì vậy hãy sống tốt với mọi người mỗi ngày. Hãy thương xót như Chúa Cha và đặc biệt chuyên chăm cầu nguyện bằng tất cả tình yêu thương, bạn nhé!




L
ạy Chúa,
thân con tựa khúc gỗ trôi trên mặt biển
đã bao lâu rồi bị sóng đẩy xô
thân mục nát từng ngày
thương tích và loang lổ chằng chịt

Một bình minh nọ, con tìm thấy khúc gỗ
đang úp mặt trong hốc đá
bên bờ biển Qui Hòa.
Con vác lên vai, đem về nhà
tự nhủ rằng, thân gỗ tựa thân con…
Một kỷ niệm đẹp cho kỳ Linh Thao tuyệt vời.

Khi con lên núi với Chúa trong thầm thỉ nguyện cầu
chính Chúa tìm thấy con bên bờ nhân gian.
Bao sóng đời xô đẩy, bầm nát thân con
thân con lấm bùn cát biển đời
loang lổ nát mục tâm hồn theo ngày tháng...

Chúa chạnh lòng thương cứu vớt
đưa con về chăm sóc lẫn ủi an
Chúa nói: chính Ta là gánh êm ái nhẹ nhàng
con tựa nương bên Chúa, lòng an vui sâu thẳm.
Chúa nói: Thôi! Đứng dậy, mau hãy về nhà.
Đừng phạm tội nữa khốn thân con!
Ôi! Khi Chúa thương nhìn đến
Ánh mắt Ngài đã cứu chữa con
khỏi chốn lưu đày thân lữ khách.

Tuần Linh Thao qua nhanh như một giấc mơ
Con xuống núi, tiếp tục hành trình,
với Lời của Chúa vang vọng giữa lòng mình:
Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!

Vâng lạy Chúa dù đời giày xéo thân con
Con tin Ngài hằng ở bên quan phòng.
Con quyết sống theo Lời Thầy chỉ dạy
Một đời bước đi và đến cùng Ngài.
Con yên tâm vững dạ, không lo bị chìm đắm
Khi luôn có tay Thầy nắm lấy, kéo con lên...

Tác giả: Hoàng Thiện

Bài tham gia mục "Góc Cầu Nguyện", 
xin gởi về địa chỉ email: giaansj@gmail.com


Gọi thủ đô Paris: Kinh thành ánh sáng,
Không có gì là tô phóng lên hơn.
Nước Pháp còn là trung tâm hành hương,
Về Lộ Đức (Lourdes) hưởng nguồn ơn Đức Mẹ.
Sông Gave xoáy theo dòng mạnh mẽ,
Như ơn lành Mẹ chia sẻ đoàn con.
Vách núi kia, hình Mẹ mãi vẫn còn,
Nhắc sự kiện mười tám lần Mẹ hiện.
Nến lung linh suốt ngày đêm dâng tiến,
Như tấm lòng bốn phương đến hành hương.
Mạch nước kia thành mạch nước tình thương,
Bao tội nhân, bệnh nhân đương được khỏi.
Ba nhà thờ tựa triều thiên sáng chói,
Xếp thành tầng như vẫy gọi nguyện cầu.
Trải rộng dài, quảng trường mãi xa đâu,
Gợi đồng cỏ xanh một mầu thuở trước.
Như bầy chiên nghỉ trên đồng cỏ mượt,
Chúa chăn nuôi dân du mục It-ran.
Mẹ hôm nay cũng chăm sóc, lo toan
Con cái Mẹ đang gian nan hoạn nạn.

Con trở về trong bình an toả rạng,
Ước vọng dài nay được mãn nguyện rồi.
Vẫn thời gian năm tháng nặng nề trôi,
Nhưng dòng đời con nhớ nơi Lộ Đức.
Như sông Gave đời con uốn khúc,
Lúc dâng cao, lại có lúc cạn dòng,
Lúc sủi ngầu, lúc gạn đục khơi trong,
Nhưng mãi chỉ chảy một dòng bên Mẹ.
Cũng có khi dòng đời con khô nẻ,
Mẹ hiện lên và vẫn khẽ gọi con.
Như Bernadette con theo đường mòn,
Mẹ gọi lại chỉ cho con hang rộng.
Con khơi lên từ chính nơi con sống,
Mạch tình thương Chúa hoạt động trong con.
Một trăm năm, ngàn năm mạch vẫn còn.
Chữa tật bệnh cho linh hồn được mạnh.
Mẹ dạy con phải xây ngôi đền thánh
Chính tâm hồn con hẻo lánh xưa nay.
Chúa Thánh Thần đến trong ngôi Đền này
Con nhờ Mẹ, sống đêm ngày với Chúa.

                               *

Mẹ Lộ Đức nguồn cậy trông, nỗi nhớ
Tự nhiên như Mẹ hiện ở trong hang.
Dù hôm nay con đã về Việt Nam,
Nhưng tâm hồn mãi bình an bên Mẹ.


Lm Hồng Phúc

Anê Nguyễn Thị Nữ (Gx.Châu Me)

- Trả cho em! Nó là của em mà...- Bé Hân khóc lớn.
- Không! Nó là của anh, em lấy cái khác đi.
Hai anh em sinh đôi Bảo và Hân là hai đứa trẻ vô cùng đáng yêu và xinh xắn. Chúng đang tự phân chia đồ chơi cho nhau. Nga, chị của hai đứa nhỏ đứng ở ngoài, con bé khóc thầm và đau buồn vô cùng khi nhìn thấy hai em như vậy. Chúng còn quá nhỏ, chỉ mới chừng 5 tuổi. Chúng chỉ biết chia đồ chơi cho nhau, chứ không hề biết rằng một khi những thứ ấy chia hai thì cũng đồng nghĩa với việc chúng cũng phải xa nhau. Chỉ có Nga, con bé tuy cũng rất nhỏ, chỉ mới học lớp 3, nhưng nó có thể hiểu được những gì đang diễn ra. Ba mẹ nó đã kí đơn li hôn, giờ chỉ còn việc chờ toà án quyết định. Nó òa khóc lớn và chạy về phòng.
Gia đình nó là một gia đình khá giả, có tiếng trong khu vực đó. Chưa bao giờ ba chị em nó thiếu thốn gì về vật chất cả. Chúng được sống như nàng công chúa và hoàng tử, muốn gì đều có. Nhưng còn Nga, đứa bé đủ lớn để có thể nhận ra rằng nó thiếu tình cảm gia đình. Ba mẹ nó suốt ngày ở công ty, khi về nhà thì chỉ đâm đầu vào tập tài liệu và chiếc laptop. Khi chúng thức giấc thì ba mẹ chúng cũng đã đến công ty từ lâu.  Công việc quá bận rộn lại hay đi công tác xa, vì thế mẹ của Nga phải thuê một cô giúp việc nhà và trông coi mấy đứa nhỏ. Nhiều lúc Nga ước rằng người phụ nữ kia chính là mẹ nó, suốt ngày ở nhà và lo lắng cho nó. Nhưng là một đứa hiểu chuyện và có đời sống nội tâm sâu sắc, nó chưa bao giờ để lộ nỗi buồn của mình. Những lúc tủi thân thì nó tìm đến với Chúa và thì thầm với Ngài.
*  *  *
Mẹ nó vừa đi công tác xa về. Khác với những lần trước, bà không còn khuôn mặt mệt mỏi nữa, mà thay vào đó là một khuôn mặt đầy niềm vui. Khi ba Nga về, bà nói với ông rằng bà đã được lên chức phó giám đốc. Ông cũng mừng cho vợ, nhưng có lẽ ông không vui gì cho lắm. Là một người đàn ông nhưng phải làm việc dưới quyền của vợ là một điều khó ai chấp nhận được.
Sau giờ tan sở, cả ba và mẹ Nga đều về nhà cùng lúc. Ông quẳng ngay chiếc túi xách lên ghế sofa và lên tiếng hỏi vợ:
- Em làm gì vậy hả? Trước mặt bao nhiêu người mà em sai khiến anh như vậy sao?
- Anh nói vậy mà được à? Tuy rằng em là vợ anh nhưng ở công ty em trên quyền anh, và anh phải nghe lệnh từ em xuống.
- Cái gì? Lệnh à? Lệnh gì hả? Cô lấy đâu ra cái lệnh như vậy hả? Tôi là nhân viên văn phòng, chứ không phải một người phục vụ trà cho cô tiếp khách.- Ông tức giận.
- Vậy thì sao? Anh pha vài tách trà to tát gì? Tại anh vô dụng thôi! Sao anh không thăng chức đi để khỏi phải bị sai vặt như vậy. Đã bao năm rồi anh cũng chỉ ngồi cái ghế nhân viên nhỏ bé đó. Anh tự xem lại bản thân anh đi.
Nói rồi bà tức giận bỏ lên phòng. Nga cảm thấy mẹ thật sự có hơi quá đáng. Bà thậm chí đã dùng lời lẽ của mình mà sỉ nhục ba của Nga...
Ông đặt lên bàn, ngay trước mặt của mẹ Nga một tờ giấy rồi lặng lẽ ra khỏi nhà. Đợi khi khuất bóng ông, bà mới xem đó là gì: "ĐƠN LI HÔN", một dòng chữ được in to và đậm hơn hết. Bà lặng người, không tin vào mắt mình. Thay vì lo lắng cho hạnh phúc gia đình đổ vỡ, lo lắng cho ba đứa trẻ tội nghiệp phải xa nhau, thì bà lại lo lắng cho danh tiếng của bà. Thế rồi suy nghĩ chẳng bao lâu bà đã kí vào.  Bà cũng không muốn sống chung với ba của Nga nữa, bà cho rằng ông vô dụng mà còn có cái tôi quá lớn. Thế nhưng bà cũng đâu biết chính bà lại là một phần lớn chủ chốt của chuyện này...
Nga biết hết mọi chuyện, nó biết rằng mình không thể làm gì được cả. Nó chỉ biết cầu nguyện, lúc nào nó cũng cầu nguyện. Nó chuẩn bị tinh thần cho một cuộc sống mới sẽ thiếu ba hoặc vắng mẹ. Nó không biết nó sẽ theo ai? Sẽ sống cùng đứa em nào? Nhưng rồi nó tự trấn an mình. Nó chỉ còn cảm thấy tội cho hai đứa em ngây thơ. Rồi đây chúng sẽ có những câu hỏi ra sao...
*  *  *
Mấy hôm nay mẹ Nga dọn qua phòng Nga ở. Giờ bà bắt đầu thu xếp đồ đạc vào va li để đi. Trong ngăn kéo của chiếc bàn, bà vô tình nhìn thấy vô số những hình trái tim được gấp vụng về nhưng rất dễ thương. Bà nhìn thấy vài dòng chữ. Thế là bà mở ra... "Chúa ơi! Ba mẹ con tại sao lại thành ra như vậy? Có phải vì con không tốt? Hay tại vì đồng tiền và sĩ diện qúa lớn?". Thế rồi tay bà cứ tiếp tục mở những hình trái tim kia. "Chúa ơi! Gia đình là tất cả với con người mà phải không Chúa? Vậy bây giờ con đã mất tất cả sao? Chúa giúp con lấy lại những điều đó đi Chúa ơi!"... Cổ bà nghẹn đắng, khoé mắt cay cay. Bà không  ngờ đứa con nhỏ của bà cảm nhận được vô số điều và nó đang rất tuyệt vọng. Thế mà hàng ngày bà cứ nhìn vào đôi môi mỉm cười của nó, chứ chưa từng nhìn vào đôi mắt nó. Rồi bà thấy một tấm lộc Lời Chúa bà đã hái :"Sự gì Thiên Chúa kết hợp loài người không được phân li".  Bà thôi thu xếp đồ đạc mà nằm lên giường suy nghĩ. Bà nghĩ về cuộc đời mình. Lúc trước bà là một người sùng đạo, một người vợ ngoan hiền. Bà đã ở trước mặt Chúa và Giáo hội để thề hứa bao nhiêu điều. Vậy mà giờ đây bà có những ý định ly hôn sao? Bà phân vân mãi, rồi cầm chiếc điện thoại và gọi cho chồng mình...
Vừa bước vào quán cà phê quen thuộc, bà đã nhìn thấy chồng mình. Ông gọi nước và hỏi bà:
- Sao lại hẹn anh ra đây?
Bỗng dưng nước mắt bà trào ra. Bà lấy trong túi xách vài mảnh giấy có đường gấp. Ông cầm lấy và đọc. Nét mặt ông tệ hẳn đi, môi ông lắp bắp:
- Đây... là những lời của... con gái chúng ta sao?
- Em là tìm thấy chúng, vẫn còn rất nhiều.- Bà thở dài.- Em nghĩ chúng ta... nên suy nghĩ cho con bé một chút...
- Ý em là...
- Mình rút lại đơn ly hôn đi anh.
- Anh cũng rất thương con. Nhưng anh không muốn sống như vậy. Em hiểu không?
- Em... sẽ từ bỏ công việc của mình. Em sẽ lo việc nội trợ và đưa đón các con đi học. Em sẽ giống như lúc xưa...
- Được… Anh cũng xin lỗi em nhiều lắm. Chúng ta sẽ bắt đầu cuộc sống mới. Còn bây giờ, chúng ta về nhà thôi em. Hôm nay là sinh nhật của con bé.
Về đến nhà. Ông bà chuẩn bị một bàn ăn thật ấm cúng rồi gọi Nga xuống. Lúc đầu nó cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Mẹ nó lên tiếng:
- Con à, mẹ xin lỗi con.
- Ba mẹ sẽ không xa nhau nữa, sẽ ở bên và yêu thương con.- Ba nó tiếp lời.
- Ơ... Ba mẹ nói thật sao?
- Thật mà! Từ nay mẹ sẽ ở nhà với con. Sẽ lo lắng và quan tâm con. Con có chịu không?
- Con vui lắm... Cảm ơn ba mẹ. Hihi!
Nhìn thấy nụ cười thực sự của Nga, cả ba và mẹ nó đều cảm thấy ấm lòng. Ba mẹ nó lấy ra vài món quà nhỏ tặng cho nó và chúc mừng sinh nhật nó. Con bé cảm ơn và nói với ba mẹ rằng:
- Chính sự hạnh phúc gia đình mà con đang có là món quà to lớn nhất hôm nay. Con yêu ba mẹ!
Cả ba và mẹ nó đều rất vui, rất hạnh phúc. Còn nó, nó âm thầm tạ ơn Chúa, có lẽ Ngài đã nghe lời nó cầu xin.


Anna Thái Thị Thu Giang (Gx.Cây Rỏi)


Mặt trời tỏa ánh quang
Đẩy đêm tối lùi tàn
Một nụ cười tỏa nắng
Đón chào ngày mới sang.

Lòng ngập tràn bình an
Miệng hát câu yêu đời
Sẵn sàng cuộc sống mới
Mang tin yêu khắp nơi…

Theo gương Chúa sáng ngời
Yêu thương suốt một đời
Giúp “tù nhân” hối tội

Quay về nơi nước trời.

 

Mẹ trăng rằm rạng rỡ

Con leo lét ngọn đèn

Bốn mùa chong trăn trở

Giữa đôi bờ trắng – đen

Mẹ là tàng cổ thụ

Con ngọn cỏ vô thường

Lao xao mầu nắng cũ

Xin một lần yêu thương

 

Mẹ ngọc ngà châu báu

Con là đồng xu rơi

Dưới chân Người nương náu

Hồn say tiếng ru hời

 

Mẹ đền đài tráng lệ

Con gạch vỡ bên đường

Nằm nghe lời dâu bể

Mơ ngày về cố hương

 

Con xin dâng lên Mẹ

Buồn vui thân phận người

Đường đời bao lối rẽ

Mẹ đi cùng con thôi.

_______________________

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget